Đây là Tập (phiên bản 1) của bạn bluesky bên 4r trường Quế Sơn
tập buông tay khi người ta không cần mình nữa ...
tập quay đi khi phía trước đã thành 2 con đường ...
tập chấp nhận đứng dậy để mà bước tiếp ...
tập bước lên phía trước để mà không bao giờ quay lại...
tập gạt đi nước mắt để tìm lại nụ cười ...
tập bat’ dau` mot cuộc sống moi’ ...
nhưng có 1 điều duy nhất không thể tập được ... đó là...
... yêu 1 người để mà quên 1 người...
Và đây là Tập (phiên bản 2) của P
Mỗi ngày trời lại sáng,
Là thêm 1 ngày dằn vặt.
Mỗi khi mây lướt qua,
Là thêm 1 cơn đau mới.
Tập mỗi ngày,
Tập quên, tập quen, tập hờ hững,
Nhưng phải làm sao khi con tim chưa hết nguội lạnh,
Phải làm sao khi bàn tay vẫn còn nhớ nhung hơi ấm,
Biết làm sao khi đôi chân vẫn run rẩy trên con đường kia,
Biết làm sao khi người ra đi,
Biết làm sao khi chia ly là vĩnh biệt.........
Còn nữa, là "tức cảnh sinh tình" khi đọc Tập (ver.1)
Tập...
Để rồi chợt 1 ngày nhận ra...
Trái tim đã dần quen sự trống vắng...
Đôi tay đã quen với giá lạnh...
Tập...
Để rồi ngày tiếp theo...
Đang bước đi vô định trên con đường 2 lối...
Chợt nhận ra và quay lưng, lùi lại...
Nhưng nụ cười vẫn hiện hữu trên môi...
Tập...
Để rồi khi hạnh phúc mới chờ đón...
“Người” quay về với trăm đóa hồng đỏ...
Ta lạnh lùng bước qua không từ biệt!!!
Cái ver.2 với cái này ko có liên quan nha :21:
Mọi ng cho P xin cái cm nhá :1:
:7: :p :10: :17: :19: :21:
tập buông tay khi người ta không cần mình nữa ...
tập quay đi khi phía trước đã thành 2 con đường ...
tập chấp nhận đứng dậy để mà bước tiếp ...
tập bước lên phía trước để mà không bao giờ quay lại...
tập gạt đi nước mắt để tìm lại nụ cười ...
tập bat’ dau` mot cuộc sống moi’ ...
nhưng có 1 điều duy nhất không thể tập được ... đó là...
... yêu 1 người để mà quên 1 người...
Và đây là Tập (phiên bản 2) của P
Mỗi ngày trời lại sáng,
Là thêm 1 ngày dằn vặt.
Mỗi khi mây lướt qua,
Là thêm 1 cơn đau mới.
Tập mỗi ngày,
Tập quên, tập quen, tập hờ hững,
Nhưng phải làm sao khi con tim chưa hết nguội lạnh,
Phải làm sao khi bàn tay vẫn còn nhớ nhung hơi ấm,
Biết làm sao khi đôi chân vẫn run rẩy trên con đường kia,
Biết làm sao khi người ra đi,
Biết làm sao khi chia ly là vĩnh biệt.........
Còn nữa, là "tức cảnh sinh tình" khi đọc Tập (ver.1)
Tập...
Để rồi chợt 1 ngày nhận ra...
Trái tim đã dần quen sự trống vắng...
Đôi tay đã quen với giá lạnh...
Tập...
Để rồi ngày tiếp theo...
Đang bước đi vô định trên con đường 2 lối...
Chợt nhận ra và quay lưng, lùi lại...
Nhưng nụ cười vẫn hiện hữu trên môi...
Tập...
Để rồi khi hạnh phúc mới chờ đón...
“Người” quay về với trăm đóa hồng đỏ...
Ta lạnh lùng bước qua không từ biệt!!!
Cái ver.2 với cái này ko có liên quan nha :21:
Mọi ng cho P xin cái cm nhá :1:
:7: :p :10: :17: :19: :21: