Tình cờ một người bạn gửi cho tôi đường link youtube một bản nhạc có tựa Sad Angel.
Tôi mở lên nghe vì lịch sự nhiều hơn vì tò mò. Lần đầu tiên nghe tôi kỳ
vọng đây là bản có lời như bao bài hát khác. Song nghe hoài mà chẳng
thấy lời đâu, tôi bèn trả lời người đó “Bản này không lời mà!” Người
đó bèn gửi lại lần nữa đề nghị tôi chú ý hơn các hình ảnh trong clip,
tôi thấy cũng hay hay nhưng vì không quan tâm nên tôi tắt đi không xem
nữa. Sáng nay, khi ngồi cafe cùng anh em bạn, tôi chợt thấy trên loa mở
lên bản nhạc này, và giai điệu lãng mạn, buồn, và êm đềm của nó đã đánh
động tôi, và tôi nhắn tin hỏi người ấy tên nghệ sỹ sáng tác, và đã được
trả lời là Igor Krutoy.
Lập tức tôi lên mạng search và coi lại clip trên với một sự chú tâm
hơn xem có gì hay, và tôi cảm nhận đúng là hay thật. Giai điệu nhẹ
nhàng, chậm, buồn, và nhiều nét lãng mạn bởi tiếng kèn rất độc đáo mà
tôi chưa tìm hiểu xem nó gọi là gì. Sau đó, lần lượt nghe các bản nhạc
khác của ông thì tôi chợt khám phá ra đây đúng là một nghệ sỹ có nội tâm
sâu xa về tình yêu và cuộc sống.
Nghe bản Sad Angel của ông ta bắt gặp một tâm hồn bước đi giữa muôn
cảnh đời khác nhau, chứng kiến nhiều vẻ đẹp khác nhau từ những cái nhỏ
bé nhất đến niềm vui đơn sơ nhất. Song, vì sao lại là Thiên Thần buồn?
Có phải vì không được ai chú ý đến mình nên thiên thần buồn chăng? Tôi
không cho là vậy, tôi cho rằng thiên thần này buồn là vì muốn hóa thân
trở thành kiếp người như chúng ta để được một lần và dù chỉ một lần trải
nghiệp cảm giác, cảm xúc buồn vui đắm say mà chỉ con người mới có. Và
càng theo dõi, ta càng khám phá ra rằng vị thiên thần ấy là ai nếu không
phải chính Igor Krutoy – Ngừơi nghệ sỹ ngồi bên khung cửa kiếng của một
quán cà phê để tâm quan sát và tìm kiếm xúc cảm cho riêng mình qua từng
cảnh đời khác nhau của cuộc sống. Chính ông chứ không ai khác đã đi vào
từng niềm vui nỗi buồn nơi người khác để tạo nên một bản nhạc đi vào
lòng người đến thế.
Ở đây ta bắt gặp những đặc tả tâm lý rất đỗi độc đáo xuyên qua nét
nhìn đầy xúc cảm của chính Igor Krutoy từ chuyện một cô gái xinh xắn
suốt ruột chờ người yêu đến, rồi chàng cũng đến và trao tặng một món
quà, nàng vui sướng và gỡ quà ra, để rơi chiếc nơ xinh xuống mặt đường,
đến cảnh ông phu quét đường làm nhiệm vụ nhặt chiếc nơ ấy lên mà trong
lòng băn khoăn tự hỏi “Ai đã làm rơi chiếc nơ xinh này?”, rồi
ông phu lại ngỡ ngàng khi thấy cảnh cụ bà bình an và vui vẻ dẫn chú chó
cưng của mình dạo phố, một em bé đơn sơ cười thánh thiện khi được bà mua
cho chiếc bóng hơi từ ông bán bóng, ông này lại ngỡ ngàng và luyến tiếc
khi thấy một bóng hồng chợt đi lướt qua mình… và nhiều cảnh đời vui
buồn đắm say khác nhau đan quyện vào nhau mà ông chứng kiến bên khung
cửa ấy. Và chính Igor đã đưa tất cả cảm xúc mà ông cảm được vào bản nhạc
của riêng mình trong từng khoảnh khắc trôi nối tiếp nhau của thời gian.
Hãy sống trọn vẹn giây phút hiện tại bạn sẽ thật sự hiểu cuộc sống
là gì như chính Igor Krutoy đã sống trong tác phẩm của mình. Ông không
mơ màng cao xa đâu đó, không đi vào nỗi buồn riêng mình, nhưng mở mang
tầm nhìn, để tâm hồn mình lắng đọng và linh hoạt đi vào trong từng cảnh
đời để trải nghiệm cái gọi là đời và là cuộc sống, để từ đó sống trọn
vẹn niềm vui và hạnh phúc riêng mình hơn. Vậy mỗi khi bạn cảm thấy buồn,
hãy mở bản nhạc này lên để tưởng tượng, để sống giây phút hiện tại với
cái buồn của mình cách trọn vẹn bạn nhé, và sau đó thì bạn sẽ thấy hạnh
phúc hơn mình tưởng thật nhiều.
Tôi mở lên nghe vì lịch sự nhiều hơn vì tò mò. Lần đầu tiên nghe tôi kỳ
vọng đây là bản có lời như bao bài hát khác. Song nghe hoài mà chẳng
thấy lời đâu, tôi bèn trả lời người đó “Bản này không lời mà!” Người
đó bèn gửi lại lần nữa đề nghị tôi chú ý hơn các hình ảnh trong clip,
tôi thấy cũng hay hay nhưng vì không quan tâm nên tôi tắt đi không xem
nữa. Sáng nay, khi ngồi cafe cùng anh em bạn, tôi chợt thấy trên loa mở
lên bản nhạc này, và giai điệu lãng mạn, buồn, và êm đềm của nó đã đánh
động tôi, và tôi nhắn tin hỏi người ấy tên nghệ sỹ sáng tác, và đã được
trả lời là Igor Krutoy.
Lập tức tôi lên mạng search và coi lại clip trên với một sự chú tâm
hơn xem có gì hay, và tôi cảm nhận đúng là hay thật. Giai điệu nhẹ
nhàng, chậm, buồn, và nhiều nét lãng mạn bởi tiếng kèn rất độc đáo mà
tôi chưa tìm hiểu xem nó gọi là gì. Sau đó, lần lượt nghe các bản nhạc
khác của ông thì tôi chợt khám phá ra đây đúng là một nghệ sỹ có nội tâm
sâu xa về tình yêu và cuộc sống.
https://www.youtube.com/watch?feature=endscreen&NR=1&v=oUn_iezGocg
Nghe bản Sad Angel của ông ta bắt gặp một tâm hồn bước đi giữa muôn
cảnh đời khác nhau, chứng kiến nhiều vẻ đẹp khác nhau từ những cái nhỏ
bé nhất đến niềm vui đơn sơ nhất. Song, vì sao lại là Thiên Thần buồn?
Có phải vì không được ai chú ý đến mình nên thiên thần buồn chăng? Tôi
không cho là vậy, tôi cho rằng thiên thần này buồn là vì muốn hóa thân
trở thành kiếp người như chúng ta để được một lần và dù chỉ một lần trải
nghiệp cảm giác, cảm xúc buồn vui đắm say mà chỉ con người mới có. Và
càng theo dõi, ta càng khám phá ra rằng vị thiên thần ấy là ai nếu không
phải chính Igor Krutoy – Ngừơi nghệ sỹ ngồi bên khung cửa kiếng của một
quán cà phê để tâm quan sát và tìm kiếm xúc cảm cho riêng mình qua từng
cảnh đời khác nhau của cuộc sống. Chính ông chứ không ai khác đã đi vào
từng niềm vui nỗi buồn nơi người khác để tạo nên một bản nhạc đi vào
lòng người đến thế.
Ở đây ta bắt gặp những đặc tả tâm lý rất đỗi độc đáo xuyên qua nét
nhìn đầy xúc cảm của chính Igor Krutoy từ chuyện một cô gái xinh xắn
suốt ruột chờ người yêu đến, rồi chàng cũng đến và trao tặng một món
quà, nàng vui sướng và gỡ quà ra, để rơi chiếc nơ xinh xuống mặt đường,
đến cảnh ông phu quét đường làm nhiệm vụ nhặt chiếc nơ ấy lên mà trong
lòng băn khoăn tự hỏi “Ai đã làm rơi chiếc nơ xinh này?”, rồi
ông phu lại ngỡ ngàng khi thấy cảnh cụ bà bình an và vui vẻ dẫn chú chó
cưng của mình dạo phố, một em bé đơn sơ cười thánh thiện khi được bà mua
cho chiếc bóng hơi từ ông bán bóng, ông này lại ngỡ ngàng và luyến tiếc
khi thấy một bóng hồng chợt đi lướt qua mình… và nhiều cảnh đời vui
buồn đắm say khác nhau đan quyện vào nhau mà ông chứng kiến bên khung
cửa ấy. Và chính Igor đã đưa tất cả cảm xúc mà ông cảm được vào bản nhạc
của riêng mình trong từng khoảnh khắc trôi nối tiếp nhau của thời gian.
Hãy sống trọn vẹn giây phút hiện tại bạn sẽ thật sự hiểu cuộc sống
là gì như chính Igor Krutoy đã sống trong tác phẩm của mình. Ông không
mơ màng cao xa đâu đó, không đi vào nỗi buồn riêng mình, nhưng mở mang
tầm nhìn, để tâm hồn mình lắng đọng và linh hoạt đi vào trong từng cảnh
đời để trải nghiệm cái gọi là đời và là cuộc sống, để từ đó sống trọn
vẹn niềm vui và hạnh phúc riêng mình hơn. Vậy mỗi khi bạn cảm thấy buồn,
hãy mở bản nhạc này lên để tưởng tượng, để sống giây phút hiện tại với
cái buồn của mình cách trọn vẹn bạn nhé, và sau đó thì bạn sẽ thấy hạnh
phúc hơn mình tưởng thật nhiều.