Vui lòng khai báo chính xác tên truy cập và mật khẩu!

Quên mật khẩu?
Sau khi đăng ký xong vui lòng vào
thông tin cá nhân ở phần menu bên
góc phải diễn đàn để cập nhật thông tin !

Bạn phải điền đầy đủ thông tin đăng ký!

  

xqnoel

    Cảm xúc của tôi

      [cool][boy]
      Administrator

      Gender : Nam

      Posts : 453

      Points : 6939

      Liked : 566

      #1

       4/3/2012, 10:30

      Tưởng
      rằng thời gian có thể làm anh quên được em, nhưng không, tối nay anh
      lại giật mình khi vô tình nghe một bài hát. Anh cảm thấy bài hát này
      giống hoàn cảnh của anh, tình yêu là gì mà sao anh cảm thấy quá đau buồn
      khi yêu?
      Tại sao mỗi người yêu nhau phải chịu nỗi khổ khi mất nhau
      và nỗi nhớ cứ hiện về khi không còn bên nhau?Không biết giờ này em đang
      làm gì, có nhớ về anh không, hay chỉ có mình anh đang nhớ về em ?Đêm nay
      anh hồi tưởng về những ký ức mà chúng mình đã trải qua, đã có biết bao
      những kỷ niệm vui buồn mà mình đã rất hạnh phúc khi bên nhau.
      Khoảng
      thời gian này anh nhớ em biết bao!Giấc mơ của mình là nơi toàn mây
      trắng và nắng vàng, nơi đó thật yên tĩnh phải không em?
      Anh không
      biết phải làm thế nào để vơi đi nỗi buồn, để quay lại với cuộc sống hiện
      tại mà anh đang có.Ta đã từng bên nhau trên những nẻo đường.Giờ anh lại
      đi qua những con đường đó, ký ức về em lại hiện về bên anh.Anh đang cố
      xóa bỏ.Anh đã lao đầu vào công việc,bạn bè để cố quên em. Tháng ngày mới
      tiếp tục trôi đi,những kỷ niệm lại về... nhưng chẳng còn hình bóng em
      bên cạnh thì đâu còn gọi là niềm vui và hạnh phúc.Anh sẽ phải học cách
      chấp nhận một sự thật phũ phàng:em không thuộc về anh nữa!
      Anh muốn
      quên em nhưng không thể! Em đã cướp mất trái tim anh,để bây giờ anh hững
      hờ với những người con gái khác. Nếu bây giờ anh có yêu một người nào
      khác thì anh biết đó chỉ là lấp chỗ trống thôi. Từ sâu trong trái tim
      anh vẫn mong em quay về. Anh vẫn luôn chờ đợi em! Nếu thật có kiếp sau,
      anh xin mình sẽ mãi ở bên nhau và ngàn kiếp sau nữa cũng thế, em nhé!
      Anh hạnh phúc vì từng có em. Em đã mang đến niềm vui và hạnh phúc cho
      anh nên chắc chắn em cũng sẽ nhận được điều đó và còn nhiều hơn nữa. Một
      lần nữa, cho anh được cảm ơn em, người "yêu" của anh! Tình yêu của
      anh,trái tim anh luôn dành cho em.
      Người ta thường nói, yêu là có
      thể hy sinh cho người mình yêu, chỉ cần người đó cảm thấy hạnh phúc, có
      lẽ anh yêu em quá nhiều . Anh không biết mình đón nhận tình yêu của em,
      hay anh đã trao nó cho em nữa, bởi chúng ta đã có thời gian hạnh phúc
      bên nhau, nó khiến anh nghĩ rằng anh đang đánh mất tất cả. Anh không
      biết tại sao anh không giữ em lại, khi em nói ...., anh lại chấp nhận nó
      mà không nghĩ rằng khi không còn em, anh trở nên trống rỗng , xa lạ với
      chính mình. Nếu thời gian có quay trở lại thì anh vẫn mong em quay trở
      về bên anh em nhé, anh sẽ chờ em!
      Đêm nay là một đêm thật buồn đối
      với anh, khi anh viết những dòng này có lẽ em đang ngủ và em sẽ không
      bao giờ biết được anh đang gửi nỗi nhớ em vào trang viết. Bởi em không
      bao giờ đọc được nó bởi nó không thuộc ngôn ngữ của em. Nhưng anh nhớ và
      muốn giãi bày nỗi nhớ, hãy hiểu cho anh. Anh xin lỗi vì anh vẫn còn yêu
      em! Anh xin lỗi, hãy cho anh nghĩ đến em, hãy cho anh nhớ đến em lần
      cuối cùng em nhé! Vì anh sợ anh sẽ không bao giờ anh nhớ em nữa, anh sẽ
      đi tìm lại con đường sống cho riêng anh, sẽ không vướng bận đến quá khứ.
      Ngày ấy, mọi chuyện đến sao tình cờ quá, nhẹ nhàng quá. Ngày em bước
      đến để từ đó, trên đoạn đường anh đi đã in thêm đôi dấu chân, em đến
      mang theo một làn gió mát thổi bay những chiếc lá khô đang ngủ yên,
      khiến nơi ấy bỗng trở nên đẹp và lãng mạn vô cùng. Anh đã thầm cảm ơn và
      mơ ước được cùng em đi mãi, đi mãi về phía cuối đường. Nhưng giấc mơ
      của anh không có thật!
      Anh thường nhìn lên bầu trời đầy sao và nghĩ
      anh đã khắc lên bao nhiêu ngôi sao chữ "Nhớ em". Anh tiếc nuối khi để em
      ra đi, chỉ biết đứng đó mà dõi theo. Anh ngồi gục xuống và buồn thật
      nhiều, nhưng nỗi buồn của anh cũng không thể làm phai được hình ảnh em
      trong tâm trí của anh. Ngày tháng cứ trôi qua lặng lẽ như tình cảm của
      anh, như ánh mắt luôn kiếm tìm bóng hình em.Khi em đi, em đã dặn anh rất
      nhiều, em dặn anh phải mạnh mẽ, phải bước tiếp vậy mà anh đã không nghe
      lời em. Nếu biết được điều này, chắc em buồn anh nhiều lắm? Anh chẳng
      mong nhìn thấy em buồn, anh muốn thấy em vui vẻ và thật hạnh phúc.

      Tình cảm ngày nào anh dành cho em, anh sẽ chôn thật sâu vào tận đáy
      lòng, để trái tim mình được ngủ yên. Nếu tim có thể nói, chắc tim sẽ
      trách anh nhiều lắm em ạ! Nhưng biết làm sao đành xin lỗi tim thật nhiều
      vì anh đã để em vào quá khứ. Nơi đây, vẫn còn đủ gần để anh một lần nữa
      có thể hướng theo em và nhìn thấy con đường của em, em vẫn đang đi,
      đang hướng về phía trước.
      Anh vẫn muốn nhìn mãi cho đến khi em mất
      hút. Và phía trước của anh là chiều ngược lại với em! Cất bước đi, là
      anh không còn nhìn thấy em nữa.Dù biết mình rất ngốc nhưng anh vẫn muốn
      tin rằng: Quay lưng lại con đường của anh vẫn thênh thang chờ anh tiếp
      tục hành trình của mình. Con đường của anh, hướng anh đến một cuộc sống
      không còn cô đơn nữa.Có một chút gì đó có thể gọi là xót xa? Nhưng kể từ
      nay, anh biết mình cần đi về phía trước. Một lần cho mãi mãi. Bước đi,
      có bao giờ nhẹ nhàng, thanh thản khi phải bước ra khỏi cuộc đời của ai
      đó không? Dù trong lòng vẫn tự hỏi: Em có còn yêu anh không? Và em có
      phải là một nửa của anh ?
      Bước đi, không phải để anh rũ bỏ tất cả,
      mà cũng không phải là anh trốn chạy mà đang tìm cho mình một lối thoát,
      một lối đi riêng. Bước đi, không phải anh không yêu em bằng tình yêu
      chân thật mà để em hiểu rằng trong tình yêu không có sự sẻ chia, nhưng
      không có nghĩa là giẫm đạp lên tất cả những gì anh và em đã có. Bước đi,
      anh phải trả em về với niềm vui của em, trả em về với vùng quá khứ của
      em. Dù anh không muốn.
      Bước đi,để nhìn lại mình sau những tháng ngày
      đã qua, anh đã khổ tâm như thế nào?Anh sẽ cố bước thật nhanh để em có
      thời gian và sự lựa chọn, nghĩ suy và biết rằng anh không còn yếu mềm
      nữa.
      Bước đi, để tình yêu anh còn mãi, không nhạt nhòa dù chẳng thể
      đến với nhau. Bước đi, bằng đôi chân mệt mỏi dẫu rất cần bàn tay em nâng
      đỡ nhưng anh vẫn không thể làm thế. Bước đi,anh sẽ không nói với em
      rằng anh yêu em như thế nào? Cho dù trong lòng anh rất muốn nói...! Thôi
      anh sẽ bước đi để em không nghĩ đến anh ! nhưng anh sẽ mãi nghĩ,nghĩ
      mãi về em!