Vui lòng khai báo chính xác tên truy cập và mật khẩu!

Quên mật khẩu?
Sau khi đăng ký xong vui lòng vào
thông tin cá nhân ở phần menu bên
góc phải diễn đàn để cập nhật thông tin !

Bạn phải điền đầy đủ thông tin đăng ký!

  

xqnoel

    Tặng cậu- người đầu tiên làm tớ rung động

      Đại ka Forum
      Vip Member

      Gender : Nữ

      Posts : 7493

      Points : 116345

      Liked : 7676

      : 18/04/1993

      #1

       26/4/2011, 12:25






      Cậu, người con trai mang vẻ thư sinh, có cách nói chuyện có duyên ,dễ mến, đó là những ấn tượng đầu tiên của tớ về cậu.
      Tặng cậu- người đầu tiên làm tớ rung động 1303734013.img



      Tớ-vui nhộn, hay cười và sở hữu cái miệng huyên thuyên lắm điều-tự tin nói với mọi người trong đó có cậu rằng mình đã nắm vững lý thuyết tình yêu dù cho đến hiện tại vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai. Nghịch lý thế đó!
      Tớ và cậu tình cờ gặp nhau khi cậu đến nhà tớ cùng với anh bạn tớ mới quen,đó là một ngày xuân như bao ngày xuân khác nhưng có lẽ đối với tớ sẽ là một ngày đặc biệt trong miền kí ức mỗi khi nghĩ về.Tớ vốn lá người cởi mở nên chỉ mới lần đầu gặp nhau tớ đã chia sẻ với cậu rất nhiều về chuyện học,về cuộc sống sinh viên của tớ và nhiều hơn thế nữa.Cuộc gặp gỡ sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu cậu không lưu số phone của cậu vào máy tớ. Nhưng dù sao cũng cảm ơn địa chỉ ấy của cậu vì nhờ đó mà tớ biết rằng tim tớ chẳng phải là sắt đá,chẳng phải bao bọc bởi lớp cutin gì cả,cũng chẳng phải nằm ở bắc cực xa xôi như bao người vẫn nói mà chính nó vẫn nằm trong ngực tớ, cũng bằng máu thịt đấy thôi. Tớ không hiểu nổi là vì sao những dòng tin nhắn của cậu những ngày sau đó đã dễ dàng đi vào tim tớ nhanh như thế cơ chứ?Uh vì cậu có cách nói chuyện của dân luật,lại vui tính,giọng nói của cậu ấm áp và dễ thương vì được pha trộn giữa tiếng Quảng và tiếng Sài Gòn,vì cậu có tính tự lập cao mà những mẫu người ấy tớ thường rất ngưỡng mộ.Và thôi tớ sẽ không ngồi liệt kê được nữa vì tớ sợ con tim tớ chẳng chịu nằm im nữa thì lại khổ.Tớ sợ lắm rồi cậu ah.
      Tớ đã tự tin nắm vững lý thuyết tình yêu vì thế tớ dễ dàng nhận ra tớ đang “say nắng” giai đoạn đầu.Tớ thấy mình có những cảm giác lạ,khó tả,thấy như ngóng chờ một điều gí đó giống như những người mới bước vào yêu mà tớ đã từng gặp qua những li thuyết suông ấy.Tớ thật sự thấy vui khi hằng đêm cậu nhắn tin tâm sự với tớ,đôi khi tớ lại cứ ôm hoài cái điện thoại đơn giản chỉ là để đợi tin nhắn của cậu.tớ ngốc lắm phải không?chính tớ cũng ngạc nhiên vói những dễn biến tâm trạng ấy.và còn nhiều và rất nhiều điều nữa chứng minh là tớ đã từng thích cậu nhưng tớ sẽ thôi không thú nhận với cậu để cậu lại cười trêu tớ nữa.Nhưng cũng chẳng có gì là lạ khi tớ đã nói với cậu là tớ chỉ cảm mến cậu thôi,chứ cảm mến là một xíu của thích,mà thích là một chút của yêu nên giữa mến và yêu còn cách xa cả ngàn dặm mà, cậu nhỉ!
      Tớ thuộc tuýp ngưới lãng mạn –nhiều mơ mộng nhưng cũng thực tế lắm chứ không phải “viễn vông” đâu. Nói thế để cho cậu biết rằng tớ đã có nhiều dự định cho người yêu tớ,cho mối tình đầu của tớ nữa.Tớ thích những buổi tối được ngồi trên xe đạp dạo quanh thành phố cùng người ấy,tớ thích cậu ấy sẽ bất ngờ xuất hiện trước cổng trường sau những giờ tan học của tớ hay đơn giản là ngưới ấy sẽ hát cho tớ nghe những khi tớ buồn. Chỉ thế thôi.Tớ cũng sẽ tiếp tục “chảnh” như bao lần “chảnh” trước để một ngày nhận ra rằng có một người vì yêu tớ nên vẫn không bỏ cuộc trước thử thách ấy.Và lúc ấy tớ sẽ sẵn sàng gửi trọn nỗi nhớ vào nơi đó.Và nói thế để cậu hiểu nguyên nhân mà tớ chủ động bảo sẽ không liên lạc với cậu nữa sau một tuần gặp cậu đó.Có thể đó là do niềm kiêu hãnh và lòng tự trọng của người con gái nên tớ không cho phép mình thích ai đó trước để rồi nói với họ là mình cần họ,hay cũng có thể đó là tính trẻ con của tớ cũng nên.Tớ không thích từng ngày lại ngóng trông ai đó,tớ không muốn cậu là người cướp đi những tiêng cười trong trẻo của tớ và thay vào đó là những phút tương tư sầu muộn.(tớ đã nói với cậu là tớ sợ tương tư đó).Tớ sợ lỡ yêu cậu,tớ sẽ chẳng được gặp cậu mỗi lúc nhớ cậu thật nhiều,tớ sẽ chẳng biết làm thế nào nếu tớ chẳng là gì khi trong tim cậu chẳng có chỗ cho tớ.Tớ muốn không liên lạc với cậu nữa để tớ trấn an tinh thần,để tớ lại là chính mình,lấy lại sự thăng bằng trong cuộc sống của tớ thôi.
      Nè cậu, tớ muốn là một người nữ tính,thùy mị,duyên dáng chứ không phải là một người cá tính như cậu đã từng nhận xét về tớ thế đâu.Thật đấy!Cậu ah, cậu có còn nhớ cái buổi sáng hôm mà cậu bảo mới sáng tớ đã bảo cậu liệt kê,phân tích,chứng minh ,tổng hợp ấy không?Lúc này đây,khi tớ đang viết những lời tâm sự này-tớ đang mỉm cười với những hành động ngây ngô ấy của tớ. Tớ thấy mình thật là mạnh mẽ,táo bạo và phần nào liều lĩnh khi nói hết những cảm nhận của tớ cho cậu biết.nghĩ lại tớ thấy ghét mình,bởi sự trẻ con ấy tớ chẳng giấu nỗi cho riêng mình một chút gì đó gọi lá bí mật cả.uh thì tớ là con níc đó,thì đã sao nào,tớ có quyền nói thẳng,nói thật chứ!Mà tớ chẳng có tội gì khi nói cho cậu biết rằng tớ đã bị cậu làm cho “say nắng” cả.”say nắng” thì chẳng có gì đáng sợ, chỉ vài ngày là khỏi thôi mà,tớ chỉ sợ mỗi “tương tư” thôi vì chẳng có thuốc nào chữa nổi.Tóm lại vì tớ muốn phòng bệnh tương tư nên tớ nhắn tin để tạm biệt cậu thế thôi.Mà nghĩ lại thấy cậu đáng ghét thật,tớ đã viết rõ ràng như thế rồi mà cậu bảo cậu không thể phân tích tổng hợp được. Rõ ràng là cậu muốn làm khó tớ.Tớ đã can đảm lắm mới gửi cho cậu được thế đó,cậu chẳng tâm lí tí nào,ấy thế sao tớ đã từng nghĩ về cậu thế nhỉ! Thật ra,lúc ấy tớ chẳng để ý đến những cảm nhận của cậu về tớ thế nào đâu,tớ đang chạy trốn mà,tớ đang trốn chạy những cơn sóng lòng ,nó không đến nỗi dữ dội nhưng cũng chẳng phải dịu êm một tí nào cậu ah.Thật sự tim tớ có thể cảm nhận được những phút giây ngọt ngào nhưng nó chưa đủ lớn để có thể chịu đựng nổi những cơn sóng dữ dội trong tình yêu đâu.Cậu nói đúng ,làm bạn thì vẫn có thể giữ liên lạc để quan tâm nhau chứ có sao đâu.Mà cậu nè,tớ hỏi cậu nhé,nếu lỡ như một ngày từng dòng tin nhắn ấy sẽ mang cậu ngự trị trong tim tớ thì tớ bắt đền ai đây?Cậu có chịu trách nhiệm được không?Thật ra,chỉ có tớ mới hiểu được tim tớ thôi,tớ không muốn rối mai đây nó sẽ thao thức, ngóng chờ hình bóng,giọng nói,tiếng cười của một ai đó đâu khi mà ngưới ta không hề nghĩ về mình.Cũng đơn giản thôi mà,cậu nhỉ!
      Tưởng như mọi chuyện sẽ trở lại với tớ một cách bình thường như những ngày xưa chưa gặp cậu.Âý thế mà lại khác,tớ lại có thêm những chuỗi ngày nghĩ về cậu khi cậu đã trở lại trường học ,cách tớ gần một ngàn km.Nói là không liên lạc nữa nhưng do giữa tớ và cậu có một chút hiểu nhầm nên chúng mình đã hiểu thêm về nhau nữa.Tớ thật sự cảm thây vui vì cậu chia sẻ với tớ nhiều điều về cuộc sống,về dự định tương lai mà qua đó tớ thấy chúng ta có thật nhiều điểm chung.Cuộc sống luôn có những niềm vui bật chợt nhưng cũng có lắm những nỗi buồn thoang qua.Và tớ hiểu cuộc sống của cậu chẳng có dự định nào dành riêng cho tớ cả.Cậu yên tâm tớ không buồn đâu vì tớ hiểu cuộc sống có nhiều điều phải lo và tớ chẳng muốn là vật cản trên bước đường của cậu.Tớ càng kiên quyết sẽ thôi không nghĩ tới cậu nữa vì đơn giản “sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”,tớ không có đủ lòng tốt để cho mà không mong nhận lại.Còn cuộc sống của tớ,tớ còn có cả hai năm nữa để lấy bằng đại học và nhiều thật nhiều những dự định mà tớ đã vạch ra.Tơ luôn tin tưởng cậu sẽ có đủ bản lĩnh để vượt qua những cám dỗ của cuộc đời và sẽ thành công trong một ngày không xa.
      Nhưng có một điều tớ muốn nói cho cậu biết là cậu đã bỏ qua một tình yêu đẹp bởi nó được kết tinh giữa những gì tinh khôi,trong sáng nhất của một tâm hồn là tớ.Tớ chẳng mong mình sẽ đẹp hơn ai đó về vẻ đẹp hình thức nhưng tớ luôn mong dù bất cứ nơi đâu vẻ đep tâm hồn mình cũng luôn được tỏa sáng.Trong tình yêu ,tớ luôn ước tình yêu luôn trọn vẹn,chân thành và sống mãi với thời gian.Tớ lại ấp ủ những điều ấy,từng ngày sẽ bổ sung vitamin cho tâm hồn để dành tặng riêng cho mối tình đầu,cho một nửa đích thực của tớ.ah,cậu có nói với tớ là sắp tới đây cậu tham gia chương trình trò chơi”ô cửa bí mật” trên truyền hình phải không nhỉ?Thật ra tớ muốn được nhìn thấy cậu lần nữa nhưng tớ lại không muốn hỏi cậu bao giờ chương trình phát sóng vì không khéo cậu lại nghĩ rằng tớ vẫn còn rất thích cậu thì lại lkhos cho tớ lắm.Trái đất tròn,rồi một ngày nào đó ta sẽ gặp lại nhau thôi,có thể cậu sẽ không nhận ra tớ nhưng tợ tin sẽ có sợi dây vô hình kéo tớ về phía cậu,lúc ấy tớ sẽ cười thật tươi để chào cậu,để miền kí ức này lại ùa về trong tớ.Viết ra những lời này tớ chẳng mong cậu đọc được hay nhận được sự phản hồi của cậu mà đơn giản là vì tớ muốn thú nhân với cậu, với chính mình rằng cậu đã từng ngự trị trong suy nghĩ của tớ.Và đây là những cảm xúc rất thật trong con người tớ.Tớ đã từng nghĩ về cậu nhiềù hơn tớ tưởng đó.Tạm biệt cậu-tam biệt nỗi nhớ không tên của tớ!