Biết là phải ra đi mà sao em vẫn muốn níu kéo anh lại.
Con tim bị giam hãm như cứ muôn vùng lên để lại được yêu thương và nhận yêu thương về mình.
Em mất anh là em sai ...Em khờ dại ... Em đã không biết cách nắm bàn tay anh.
Giờ anh đã đi ... đi rất xa ...xa khỏi vòng tròn tình yêu ngày xưa anh đã vẽ cho anh và em.
Anh đã không còn nhớ những gì của ngày xưa ... những ngọt ngào sẻ chia.
Anh đã xóa sạch được những gì đang vẫn còn trong em.
Anh đã xóa được em khỏi tim anh.
Bởi vì sao?
Là do anh vô tâm nên đã dễ dàng mang trong tim hình bóng người con gái khác.
Hay là do em phai nhạt nên không thể làm cho anh nhớ dù chỉ một chút cũng không còn.
Đã như vậy mà em lại vẫn vẫn còn muốn yêu anh.
Em luôn muốn tìm lại cái xưa đó em cứ muốn níu kéo nó quay lại bên em.
Chắc đã đến lúc em cần phải dừng lại ... Em sẽ tập quên anh thôi.
Quên anh đi để lòng em thanh thản.
Quên đi vì có lẽ em không thể níu kéo được yêu thương mong manh kia.
Có lẽ giờ đây rút lui để thấy nhẹ long dù con tim đau thật đau.
Con tim bị giam hãm như cứ muôn vùng lên để lại được yêu thương và nhận yêu thương về mình.
Em mất anh là em sai ...Em khờ dại ... Em đã không biết cách nắm bàn tay anh.
Giờ anh đã đi ... đi rất xa ...xa khỏi vòng tròn tình yêu ngày xưa anh đã vẽ cho anh và em.
Anh đã không còn nhớ những gì của ngày xưa ... những ngọt ngào sẻ chia.
Anh đã xóa sạch được những gì đang vẫn còn trong em.
Anh đã xóa được em khỏi tim anh.
Bởi vì sao?
Là do anh vô tâm nên đã dễ dàng mang trong tim hình bóng người con gái khác.
Hay là do em phai nhạt nên không thể làm cho anh nhớ dù chỉ một chút cũng không còn.
Đã như vậy mà em lại vẫn vẫn còn muốn yêu anh.
Em luôn muốn tìm lại cái xưa đó em cứ muốn níu kéo nó quay lại bên em.
Chắc đã đến lúc em cần phải dừng lại ... Em sẽ tập quên anh thôi.
Quên anh đi để lòng em thanh thản.
Quên đi vì có lẽ em không thể níu kéo được yêu thương mong manh kia.
Có lẽ giờ đây rút lui để thấy nhẹ long dù con tim đau thật đau.