Em tự hỏi hp of mình giờ đang trôi ở nơi nào ?
Dù em có cố gắng tìm thì hp cũng không trở lại như xưa ...
Ngày hôm nay ngồi ở góc quán , căn phòng vắng lặng ... tiếng nhạc cất lên , 1 bài ca buồn , 3 phút lặng nghe bài hát ... nhưng trong suy nghĩ em lại nhìn về quá khứ of đôi ta ...
Quá khứ mà em từng trải , hiện tại em đang nhìn về nó nhưng bên cạnh em giờ đây không có hình bóng của anh . Hp của em cứ như 1 trang giấy được lắp đầy bởi những kí ức ngọt ngào , bởi những giận hờn , bởi những phút bình yên . Từng khoảnh khắc đó được lưu giữ trong trang sách ấy . Em có thể lật về từng kí ức ở trang sách , nhưng không thể kéo con người hiện tại of anh về như xưa ....
Nhắm mắt lại , rồi mở mắt ra , chỉ 1 phút thôi cũng đủ làm tim em tan nát , trước mặt em lúc này là 1 đôi đang chìm trong những phút thăng hoa mật ngọt ... Cố cằm điện thoại lên , loay hoay trong dòng tin nhắn với những người bạn cũng chỉ để vơi đi cảm giác cô quạnh , lẻ loi ... Nhưng đôi mắt em lại cay , lòng em lại đau như bị cào xé , dường như em đang ghen tị với hp mà 2 người lạ kia đang có . Nén đau , bước ra quán , đi dòng quanh phố , gió lay qua mát lắm , hoa rơi nhẹ đẹp lắm , nhưng trong lòng thì không nhẹ chút nào ... Nếu bây giờ anh đang bên cạnh , cùng em ngồi ngắm hoa đang rơi , cùng em chia sẻ trong cảnh trời đẹp thế này , có lẻ lúc đó em sẽ tươi cười trong hp ... chứ không như bây giờ , điều ước đơn giản nhất em cũng không có được , mỗi sáng anh chúc em ngày mới tốt lành , mỗi tối em chúc anh ngủ ngon . Nhưng lúc này có gặp anh thì ánh mắt ấy cũng như xa lạ , lạnh lùng như chưa từng quen em . Cảm giác đó đau khổ lắm ! ......
.... Cần bao nhiêu nắng để sưởi ấm tim anh lại như xưa , cần bao nhiêu giọt sương để che đi ánh mắt lạnh lùng .......
Dù em có cố gắng tìm thì hp cũng không trở lại như xưa ...
Ngày hôm nay ngồi ở góc quán , căn phòng vắng lặng ... tiếng nhạc cất lên , 1 bài ca buồn , 3 phút lặng nghe bài hát ... nhưng trong suy nghĩ em lại nhìn về quá khứ of đôi ta ...
Quá khứ mà em từng trải , hiện tại em đang nhìn về nó nhưng bên cạnh em giờ đây không có hình bóng của anh . Hp của em cứ như 1 trang giấy được lắp đầy bởi những kí ức ngọt ngào , bởi những giận hờn , bởi những phút bình yên . Từng khoảnh khắc đó được lưu giữ trong trang sách ấy . Em có thể lật về từng kí ức ở trang sách , nhưng không thể kéo con người hiện tại of anh về như xưa ....
Nhắm mắt lại , rồi mở mắt ra , chỉ 1 phút thôi cũng đủ làm tim em tan nát , trước mặt em lúc này là 1 đôi đang chìm trong những phút thăng hoa mật ngọt ... Cố cằm điện thoại lên , loay hoay trong dòng tin nhắn với những người bạn cũng chỉ để vơi đi cảm giác cô quạnh , lẻ loi ... Nhưng đôi mắt em lại cay , lòng em lại đau như bị cào xé , dường như em đang ghen tị với hp mà 2 người lạ kia đang có . Nén đau , bước ra quán , đi dòng quanh phố , gió lay qua mát lắm , hoa rơi nhẹ đẹp lắm , nhưng trong lòng thì không nhẹ chút nào ... Nếu bây giờ anh đang bên cạnh , cùng em ngồi ngắm hoa đang rơi , cùng em chia sẻ trong cảnh trời đẹp thế này , có lẻ lúc đó em sẽ tươi cười trong hp ... chứ không như bây giờ , điều ước đơn giản nhất em cũng không có được , mỗi sáng anh chúc em ngày mới tốt lành , mỗi tối em chúc anh ngủ ngon . Nhưng lúc này có gặp anh thì ánh mắt ấy cũng như xa lạ , lạnh lùng như chưa từng quen em . Cảm giác đó đau khổ lắm ! ......
.... Cần bao nhiêu nắng để sưởi ấm tim anh lại như xưa , cần bao nhiêu giọt sương để che đi ánh mắt lạnh lùng .......