Vui lòng khai báo chính xác tên truy cập và mật khẩu!

Quên mật khẩu?
Sau khi đăng ký xong vui lòng vào
thông tin cá nhân ở phần menu bên
góc phải diễn đàn để cập nhật thông tin !

Bạn phải điền đầy đủ thông tin đăng ký!

  

xqnoel

    Chuyện tình con nhóc côn đồ

      coi3bi-bn
      Member

      Gender : Nữ

      Posts : 324

      Points : 8356

      Liked : 433

      : 07/07/1996

      #1

       11/8/2011, 20:45

      Mặt thật xinh nhưng cái tính côn đồ của nó khiến chẳng ai dám tới gần làm quen.
      - Tao thề, đời này tao chưa gặp đứa con gái nào côn đồ như vậy. Chuối không chịu được. Tao cam đoan ngày xưa mang bầu con này mẹ nó "ăn gở" hết một vườn chuối.

      - Ừa! Lần trước nó còn dọa đánh làm con Hà Anh bên lớp Toán sợ xanh mặt, một tuần trời không thấy vác mặt tới lớp. Mà con bé có làm gì nên tội đâu, chỉ nói với nó đúng một câu "em ơi tránh ra cho chị lấy chỗ nhảy xa" ngoài khu thể chất. Thế là nó khùng lên hỏi "mày gọi ai là em đấy?" rồi tung ra một mớ ngôn ngữ mua ngoài chợ trời về làm tao phát choáng, như hát hay. Rồi hỏi thêm câu "muốn đòn à, tao thách mày dám vác mặt đi học mà gặp tao đấy?" làm con kia suýt té xỉu, mặc dù nó thừa biết con kia đúng là hơn tuổi nó thật.

      Đấy, tất cả những ai từng gặp hay tiếp xúc với nó đã rút ra cái kết luận như vậy đấy. Mà nó trông cũng xinh xẻo, nhìn bề ngoài ngoan ngoãn, hiền lành chứ đâu đến nỗi. Có ai biết được là ngay từ cái hồi bé tí tẹo nó đã khóc rống lên kêu là con ghét làm con gái lắm, con chỉ thích làm con trai thôi rồi bù lu bù loa bắt mẹ ra chợ mua bột mì về "nặn…cái đấy", hơ hơ. Đấy, dư âm còn sót lại từ thời ấu thơ là người ta luôn bắt gặp nó trong bộ dạng khệnh khạng theo đúng nghĩa luôn, quần tụt, áo phông, giầy thể thao chạy nhảy khắp mọi xố xỉnh và chơi tất cả những trò dành cho đấng mày râu.

      Chuyện tình con nhóc côn đồ Con-nhoc-a
      Gương mặt xinh xắn trông khá hiền lành nhưng bạn bè luôn gọi nó là "côn đồ" bởi cái tính ngổ ngáo thích đánh người của nó.
      Ảnh: Minh họa.
      Nhìn nó mặc bộ quần áo võ vênh cái mặt đi hiên ngang giữa sân trường thì chắc có cho thêm tiền lẫn kẹo bọn con trai cũng chạy mất dép chứ đừng nói gì tới chuyện tán tỉnh. (Mặc dù tụi con trai thường rỉ tai nhau là muốn thử cảm giác mạnh thì cứ tới gần con này mà học tập, hic, khổ thế đấy) Nói thế thôi chứ con bé còn có bộ mặt dễ coi và dễ thương đưa ra đỡ trước bàn dân thiên hạ, thế nên nhiều khi cũng có mấy thằng "máu liều" thấy nó đi qua là dở bài trêu chọc. Nhưng lạ lắm, con bé này không bao giờ phản ứng trước tất cả những lời nói đó, thế nên chúng nó càng nghĩ con này "cao thủ".

      Bọn trong trường vẫn quen gọi nó với cái biệt danh "côn đồ" chứ chẳng ai thèm nhớ tới cái tên mĩ miều từ thuở cha sinh mẹ đẻ tới giờ là Vũ Trang Nhung, trừ một đứa chính là lớp trưởng lớp võ. Và cái tên của nó cũng chỉ được xướng lên vào lúc điểm danh. Nhưng con nhóc cũng chẳng lấy thế làm buồn. Rồi dư luận bắt đầu ồn ào khi vào một ngày đẹp trời "thằng cha" lớp trưởng ấy tự dưng lại dở chứng bắt chuyện với nó và nó tự dưng được chọn vào đội múa.

      - Vũ Trang Nhung học lớp toán đúng không? Tớ cũng có một người bạn học ở đó, không biết Trang Nhung có biết không?

      - Phải, không biết.

      - Ơ, nhưng tớ đã nói là ai đâu?

      - Là ai cũng không biết. Muốn biết đến đó mà xem.

      Con bé lừ mắt quay đi bỏ lại thằng cha đứng chưng hửng. Thế mà không thể ngờ được vào buổi tập văn nghệ tiếp theo con nhóc đã thấy thằng cha ngồi lù lù một đống xem cả đội tập. Tất nhiên nó lờ đi và tỏ rõ ra mặt là "không phải bạn tôi". Nó đã sống với thái độ căm ghét đàn ông (vì không được giống họ, hic) nên cái mà nó quan tâm chưa bao giờ là lũ bạn khác giới. Bây giờ lại càng không, khi càng ngày nó càng thấy bất công vì không được lựa chọn giới tính, khổ thế đấy. Mặc dù đã có những thằng con trai "xin chết" trước mặt và sau lưng nó. Nhưng oái oăm ở chỗ thằng cha này lại hồn nhiên như ở nhà khi mấy con bạn mắc chứng tò mò bẩm sinh của nó ra bắt chuyện. Đầu tiên là con Mai Giang:

      - Ấy ơi ấy là bạn của ai mà ngồi xem bọn tớ múa thế?

      - Mình là bạn của Trang Nhung.

      - Hả??? Cả lũ há hốc mồm kinh ngạc quay lại nhìn con nhóc đang đeo tai phone ngồi lừ lừ một góc -Bạn mày à côn đồ?

      Với lí do hiển hiện trước mắt tất cả mọi người là đang nghe nhạc con nhóc vờ như không nghe thấy gì lẳng lặng lẩm bẩm lời bài hát gì đó một cách lộn xộn.

      - Thật không? Mai Giang quay lại nhìn thằng cha lạ mặt.

      - Thật mà, hôm trước Trang Nhung bảo mình tới đây xem mà.

      Thực ra thì con nhóc chỉ vờ nghe nhạc thôi chứ có bật lên đâu, nó định im im cho xong câu chuyện mà nó thấy thật củ chuối nhưng cái câu thằng cha kia vừa nói tự nhiên cứ chui tọt vào tai làm nó nổi máu lên:

      - Này, ai là bạn của ấy? Tớ bảo ấy tới đây xem bao giờ?

      - Ấy á??? Xưng là ấy thì chắc là bạn rồi vì có ai mà nó không xưng mày – tao đâu? Nhỉ? Lũ bạn gật gù ra vẻ hiểu câu chuyện.

      Thế là con nhóc khoác ngay cái ba lô lên lưng và cất bước ra đi bỏ lại thằng cha đang bị lũ bạn tóm lại sau lưng hỏi thăm

      - Ấy học cùng Trang Nhung ngày xưa à?

      - Không, mình là lớp trưởng lớp võ của Trang Nhung từ gần một năm nay rồi.

      - Vậy là hai người là bạn gần một năm rồi à?

      - Ừ, từ hồi mình mới vào đó học mà.

      - Bạn học ở trường nào vậy? bằng tuổi bọn tớ à? …

      Thế là câu chuyện bắt đầu được thêu dệt và lan truyền với tốc độ khủng khiếp "Con côn đồ có người yêu rồi đấy, à, chắc là thích thôi, được gần một năm rồi, hôm nọ đi xem nó tập văn nghệ đấy, con này giấu kĩ ghê. À, nó học…"

      * * *

      Thằng cha lớp trưởng lớp võ hôm nay cứ ngóng ra phía cửa vào hoài vì chả thấy tăm hơi con nhóc đâu. "Hay bạn ấy giận mình nhỉ?". Tới cuối buổi học, vừa bước ra khỏi bãi gửi xe nó đã bị con nhóc chặn lại:

      - Này, đừng có làm phiền tôi nhé! Rồi quay bước đi luôn.

      - Ơ, tớ chỉ muốn mình là bạn thôi mà. Thằng cha nói với theo.

      Từ hôm ấy, vào tất cả các buổi chiều đội văn nghệ tập luyện, người ta luôn thấy một "thằng cha" ngồi xem và tám chuyện cùng lũ bạn của côn đồ, hic. Nó bỏ ngoài tai tất cả nhưng nó không biết rằng, trong con mắt của mọi người thì đây là bạn nó, chính xác là "bạn trai" nó và tất nhiên hơn là liên quan mật thiết tới nó í chứ. Thế nên dạo này lũ bạn cùng lớp nhìn nó lạ lắm, cứ mở mồm ra là "kể cho bọn tao nghe đi" - "Nghe gì?" - "Chuyện của mày với Hoàng Anh (người mà vẫn được nó nhắc dưới cái tên "thằng cha") í." - "Chả có chuyện gì cả" - "Mày giấu làm gì, đằng nào mọi người chẳng biết hết rồi"...

      Chuyện tình con nhóc côn đồ Hoa-salem-tim
      Những bông salem tím mà nó yêu thích nhất đã được "tên đó" kết thành chữ Love thật to và tỏ tình với nó trước bao người chứ. Lãng mạn!

      Ba ngày tập luyện cuối cùng không ai thấy mặt mũi thằng cha "người yêu côn đồ" ngồi xem nữa. Mọi người thắc mắc ghê lắm, nhưng chắc cũng chỉ có trời biết, đất biết và thằng cha đó biết lí do, phần người còn lại trên trái đất đều bó tay. Dù có sắt đá đến đâu con nhóc cũng không thể dối lòng mình rằng: "Lạ nhỉ? Sao hắn không đến xem nữa". Thế đấy, giá mà có ai biết để nói cho nó nghe nhỉ. Cái đầu vốn dĩ đã rối rắm của con nhóc đặt ra một mớ giả thuyết mà nó còn ngạc nhiên về chính mình khi cứ thắc mắc hoài mặc dù có liên quan tới nó đâu cơ chứ.

      Má hồng, mắt hồng, môi hồng đằm thắm, váy trắng dài chạm đất thướt tha, mềm mại và nhẹ nhàng như chưa bao giờ người ta biết đến một côn đồ, mà là một Vũ Trang Nhung hoàn toàn khác, dịu dàng và ngượng ngùng đứng sau cánh gà. "Thằng cha" lớp trưởng đứng lặng nhìn, một cảm giác lạ lùng len vào tâm hồn.

      Thật ra thì lí do vì sao thằng cha lớp trưởng không tới xem đội múa tập ba ngày cuối cùng có nhiều hơn một người biết. Con nhóc không thể ngờ được chỉ một thời gian ngắn vậy mà thằng cha đã xây dựng được một đội ngũ ủng hộ mình hùng hậu đến vậy. Và ủng hộ điều gì thì chỉ tới khi lên sân khấu, múa miệt mài cùng cả đội xong, ngước mắt xuống phía dưới khán đài nó mới giật thột mình, hàng chữ kết bằng những bông hoa salem tím, loài hoa mà nó thích nhất chạy trên tấm phông màu trắng được lũ bạn của nó giơ lên "HOÀNG ANH YÊU TRANG NHUNG". Nó lặng đi tới mức cả hội trường quay lại nhìn nó, rồi nhìn thằng cha ôm bó hoa đứng dưới cũng đang hướng ánh mắt về phía nó. Lại một tràng pháo tay nổi lên, không phải cho tiết mục múa, mà cho một mình nó, cô nhóc Trang Nhung

      Ai cũng luôn mong chờ một cái kết có hậu, kể cả khi cái kết đó không dành cho mình. Cô nhóc chạy như bay về phía phòng thay đồ, thằng cha không đuổi theo, nhẹ bước theo chấm trắng dịu dàng trước mặt, trên tay ôm bó hoa salem tím nồng nàn. Thằng cha không chạy theo, vì nó biết, cô nhóc sẽ ra khỏi phòng thay đồ, thấy nó đứng đó và đợi một cái kết thật có hậu.





      Được sửa bởi coi3bi-bn ngày 11/8/2011, 21:02; sửa lần 1.
      Xuân Quý
      Administrator

      Gender : Nam

      Posts : 6110

      Points : 3899

      Liked : 4048

      : 05/02/1990

      #2

       11/8/2011, 20:53

      Vừa đọc truyện vừa nghe nhạc hay :015: hết sẫy :015:
      hihihehe
      Member

      Gender : Nam

      Posts : 3

      Points : 1007

      Liked : 4

      : 01/01/1990

      #3

       11/8/2011, 20:57

      ui lại nhạc auto
      coi3bi-bn
      Member

      Gender : Nữ

      Posts : 324

      Points : 8356

      Liked : 433

      : 07/07/1996

      #4

       11/8/2011, 21:03

      :001: hay thì nhớ thanks nhé :001:
      Xuân Quý
      Administrator

      Gender : Nam

      Posts : 6110

      Points : 3899

      Liked : 4048

      : 05/02/1990

      #5

       12/8/2011, 11:23

      Thanks rồi, muốn thanks nữa mà hông được :097:
      #6