...kim ăn và uống thuốc xong nằm xuống giường nằm nghĩ, Thiên dọn dẹp sạch sẽ hộp Phở và khăn giấy Kim quăng trên bàn, Kim nhìn Thiên làm một hồi và nói chuyện "này!nhìn xa cậu cứ như con trai vậy, tớ có xem lớp cậu diễn kịch, trông cậu đẹp trai lắm đó!" Thiên trả lời rất ngắn gọn "uhm", Kim bực mình cáu gắt "cậu khiêm tốn lời nói thế?", Thiên không nói gì, xách ghế ra ban công của phòng ngồi vẽ tiếp, vì Thiên lo cho Kim đang bệnh nên ngồi trong phòng vẽ tiếp..
Kim nhìn Thiên vẽ và lại hói "cậu vẽ khi nào xong zo?này khi xong cậu vẽ tớ được không làm kỉ niệm", Thiên không trả lời vẫn cứ ngồi vẽ, cô nàng có vẻ bực bội vì cứ nói chuyện mà không được đáp lại cáu gắt nạt: "Này cậu có nghe tớ nói không vậy?", Thiên trả lời: "có", Kim hỏi "cậu ghét tớ hả?sao nói chuyện thấy ghét thế?", Thiên trả lời:uhm vì cậu chảnh", kim trả lởi tỉnh bơ "tớ đẹp học giỏi thì tớ có quyền chảnh, Thiên nói "chảnh khó gần lắm biết không?", kim bực mình "này này tớ đẹp thì tớ chảnh, nhưng tớ chỉ chảnh với những người ganh tị không bằng tớ mới nghĩ tớ chảnh, bản chất của mỗi con người đều có vẻ đẹp và niềm hãnh diện riêng,với những người bạn thật sự coi tớ là bạn và thân với tớ sẽ không thấy tớ chảnh, phải tiếp xúc thật sự mới biết được người ta thế nào? Cậu cũng thế thôi, ít nói chuyện với người khác, không quan tâm người khác thì đối với người khác cậu cũng chảnh thôi..." Thiên nhin Kim một hồi suy nghĩ _ không hiểu sao cô nàng Kim chảnh này lại có suy nghĩ sâu xa thế, nhưng cô nàng nói cũng có phần đúng, cũng chính những người khác ngưỡng mộ vẽ đẹp của Kim nhưng không được Kim đáp lại sự thân thiện khi nói chuyện nên mới ác cảm về từ "chảnh" này, chứ những người bạn thân của cô nàng hình như Kim rất vui vẻ khi nói chuyện với họ....Thiên suy nghĩ mình cũng ấu trĩ như những người khác khi đánh giá về Kim khi chưa từng hiểu rõ về tính cách thật của cô nàng....
Thiên nói với Kim với giọng điệu khác hơn "cậu muốn tớ vẽ cho cậu ah?vẽ gì?", Kim khoái chí khi Thiên hỏi "cậu vẽ chân dung đi để kỉ niệm, mà vẽ đẹp đấy nha, xấu là mất hình tượng tớ đấy!", Thiên cười mĩm trả lời "mai tớ vẽ cho cậu, bây giờ cậu bệnh nằm ngũ đi".Kim cười mãn nguyện "uhm nhớ nha, tớ ngu đây"
Bức tranh vẽ Thiên xong, Thiên đến gần chỗ Kim đang ngủ để coi hạ sốt chưa,Kim nằm ngủ trông rất đáng yêu, nét mặt chảnh của cô nàng không còn nữa, càng nhìn Thiên càng thấy đúng là Kim rất đẹp hèn gì ai cũng ái mộ cô nàng này, Kim vẫn còn nóng nên Thiên lấy tiếp khăn nóng khác để lên đầu cho Kim, bất ngờ Kim lăn qua vì ngũ mê ôm tay Thiên, đôi bàn tay Kim làm Thiên giật mình, cảm giác khó tả không hiểu là gì nữa, cảm giác cứ như muốn để yên để được nắm, tay thiên lạnh ngắt còn tay Kim thì ấm áp vì đang bệnh...cảm giác đang suy nghĩ thì tiếng gõ cửa của Thủy và Bích đi chơi cùng các bạn về đến nơi...cảm giác thấp thoáng khó hiểu đó chỉ chớp nhoáng xáy ra vài phút trước đó thôi, khi Thủy và bích về thì đã biến đâu mất rồi - có lẽ bản thân Thiên cũng không giải thích được
...Bích và Thủy đi về có vẻ mệt nhưng họ vẫn chưa ngủ mà nói chuyện luyên thuyên, Thủy hỏi Bích "Trung có vẻ thích mày lắm đó, sao mày không quen Trung đi?tao thấy đám con gái đứa nào cũng nhìn Trung hết đó, mày sướng thật đó" Bích không trả lời mà đột nhiên quay sang Thiên hỏi "Thiên nè, cậu thấy Trung thế nào?", vừa ngạc nhiên vừa bở ngỡ vì không hiểu lý do sao Bích lại hỏi mình "tớ không biết, tớ có tiếp xúc đâu?", Bích trả lời "uhm", Thiên suy nghĩ "mấy đứa con gái thật khó hiểu".
cả 3 đều mệt chuẩn bị đi ngủ, nhưng Thiên quen rằng chỉ có 2 giường thôi, mình sẽ ngủ thế nào đây?đột nhiên Thủy nhanh miệng nói "cậu ngủ chung giường với Kim nha, tớ và Bích ngủ chung"...đành phải vậy thôi vì còn chỗ đâu mà nằm ngủ bây giờ,Thiên đến gần Kim và kêu cô nàng nhỏ nhẹ vỉ cô nàng nằm chiếm hết cả cái giường nhỏ xíu "này cậu dậy đi, nằm xích qua cho tớ nằm với". Kim giật mình trả lời trong rất đáng yêu "trời sáng rồi hả?", Thiên trả lời "không phải đâu, cậu nằm xích xích qua để tớ nằm, cậu nằm chiếm hết chỗ rồi kia"..cô nàng Kim phá phách trả lời mặc dù khuôn mặt còn đang say ngủ "ờ nhưng ngủ chung với tớ, coi chừng tớ nằm mớ đạp cậu rớt xuống giường đó",vừa tức cười vừa thấy ghét cô nàng này ghê nhưng Thiên không nói gì và nằm xuống, đột nhiên khách sạn cúp điện bất ngờ....3 cô nàng la lên vì cả 3 ai cũng sợ tối hết..
Cô giáo ở bên cạnh chạy qua gỏ cửa "chờ một chút nha các em, khách sạn nói có lẽ cúp điện 1 tí thôi vì đường dây điện, các e ở trong phòng đừng đi đâu khi trời tối nha"
Thủy nói với Bích "mình qua phòng con Liên chơi đi, ở đây tối và buồn quá" nói xong họ dùng đèn của điện thoại rọi đường đi, bỏ lại Thiên và Kim....Kim quay sang như nạt "Này tớ cấm cậu bỏ tớ trong phòng 1 mình đó, tớ sợ Ma lắm, tớ mệt lắm nên chỉ muốn nằm thôi, cậu phải ở trong phòng với tớ đó"...nhờ vã người ta mà giọng điệu vẫn không thay đổi Thiên trả lời "biết rồi mệt thì ngủ đi, ai bỏ đâu"
Có vẻ Kim rất sợ tối,Kim kêu Thiên "cậu đừng đứng ở cửa sổ nữa, lại giường nằm đi, nằm một mình ghê quá"...Thiên cảm giác sao cô nàng này phiền thế nhưng đành chịu vì Kim thật sự đang mệt nhưng không dám ngủ chắc là sợ lắm đây.....
Thiên nằm xuống giường, đột nhiên Kim quay sang nằm sát kế bên cạnh Thiên làm Thiên giất bắn mình hỏi "này này cậu làm gi nằm sát thế?muốn tớ rớt xuống giường ah?"...cô nàng trả lời "thì cậu nằm sát vào tớ nè, trời tối bên cạnh giường kia trống không ghê quá". Cô nàng vừa nói vừa nằm càng sát vào,cô nàng cứ cuối cuối mặt vào trong người Thiên, tim Thiên đạp liên tục, người nóng rang lên khó hiểu, khuôn mặt của Kim áp sát vai Thiên làm Thiên cảm nhận rõ đôi má mịn màn và mái tóc thơm của Kim, trong lòng Thiên chỉ biết rằng hình như Kim làm thế giới nội tâm trong suy nghĩ của Thiên lộn xộn...
.......cảm giác vui bao giờ cũng ngắn ngủi vì bất ngờ điện có lại, Thiên nhìn Kim nói "có điện rồi đó ngủ đi, cả tối nay cậu phiền tớ lắm đó" - tuy nói vậy nhưng trong lòng Thiên lại hoàn toàn nghĩ khác, những lời nói cáu gắt hàm ý chê đi những cảm xúc mạnh liệt khó hiểu đang lộn xộn trong tư tưởng của Thiên.
Kim có vẻ thích thú khi có điện lại, cười mãn nguyện và lăn ra ngủ liền, Thủy và Bích cũng đúng lúc họ về phòng..cả ngày đi đường mệt mỏi cộg thêm cô nàng Kim phiền cả đêm, Thiên mệt mỏi vô cùng chỉ muốn nằm 1 giấc cho đến sáng, nhưng đột nhiên Bích đến và nói chuyện "tại sao tớ đi nhưng cậu vẫn ở trong phòng với Kim vậy?nãy giờ cậu làm gì?",cơn mệt mỏi và buồn ngủ làm Thiên lười nói chuyện và trả lời với giọng điệu cáu gắt "ở trong phòng ngủ chứ làm gi?tối rồi ngủ đi mệt quá"....Bích không nói gì và lên giường nằm ngủ...
Sáng sớm cô giáo vào phòng kêu mọi người dạy ăn sáng, nhưng Thiên vẫn còn muốn ngủ vì ngủ được có nhiều vào đâu đâu...đang say sưa trong cơn ngủ thì Thiên nghe tiếng cô nàng Kim lanh lãnh nói chuyện ồn ào, chắc ngủ xong 1 đêm nên đã khỏe bệnh rồi nên rất xung sức "dậy dậy đi Thiên, cậu ngủ gì mà ngủ lắm thế, sáng rồi kia",vờ như không nghe thấy Thiên kéo chăn qua khỏi đầu để ngủ tiếp, cô nàng Kim tỉnh bơ ôm choàng lấy Thiên như là 1 đứa bé phá phách tinh nghịch và nói "cậu giống con Heo Lười quá đi, không dậy tớ bóp mũi cậu ếy - chỉ có 1 đêm thôi có lẽ bản thân Kim cảm nhận Thiên là 1 người bạn rất biết quan tâm người khác, Kim cảm giác thoải mái khi bên Thiên, mặc dù Thiên luôn dùng những lời cáu gắt đáng ghét dành cho cô, Thiên nói " Lôn xộn quá đi, tớ biết tự dậy phiền thật"
Mọi người tập trung ăn sáng, mấy anh chàng thích cô nàng Kim kia hết sức ga lăng với cô ta, nào kéo ghé, hỏi thăm xem ngủ thế nào, còn mệt không...và dĩ nhiên tính chảnh của cô nàng không thể nào không thấy được vì đươc ái mộ đến như thế mà...Thiên suy nghĩ trong đầu "con người phiền phức như cô ta có gì mà ai cũng quấn bên cô ta thế nhĩ?
buổi sáng ở bãi biển thật trong lành, gió mát lòng lộng khiếncon người trở nên tươi tỉnh hơn...Thiên nhìn xung quanh thì thấy Bích đang ngồi với Trung, nhưng cặp mắt cứ nhìn về phía Thiên nhưng hơi buồn, Thiên không nổi ngạc nhiên vì hôm qua đến giờ Bích rất kì lạ.....
12 giờ mọi người sẽ về sài gòn nên cô giáo cho mọi người tắm biển lần nữa nếu ai thích tắm,lần này lớp Phó lại chơi tiếp trò chơi trước khi về, trò chơi là "bịch mắt tìm đối phương", mỗi cặp cử ra 1 người ngồi người kia bị bịch mắt lại đến tìm ngừoi kia trong số những người ngồi tham gia....để dể dàng, mọi người có 5 phút thực tập lẩn nhau bên ngoài,bịch mặt sờ mặt hay tay bên ngoài để quen mà để nhận ra nhau, cô nàng kim phá phách muốn đựoc bịch mắt tìm Thiên, bên ngoài thực tập để nhận biết trước, cô nàng nào sờ sờ mặt Thiên nào là bóp lỗ mũi, lỗ tai của Thiên cho quen - thật ra cô nàng khoái chí vì có cơ hội ăn hiếp Thiên - Kim nói với Thiên "tớ thấy cậu có lỗ tai mềm đó, lát nữa tớ sẽ sẽ chọn lỗ tai để nhận diện cậu"....
có 5 người ngồi trong số những cặp, nam nữ lẫn lôn có khi trong cả 5 người không có cặp của mình trong đó, miển đoán được là có hay không sẽ thắng....
Người đầu tiên chơi trò này là Bích, Thiên ngồi trong số 5 người kia nhưng Thủy bạn cặp của Bích không có trong 5 người, nếu Bích nhận ra không có Thủy trong số 5 người sẽ thắng....Bích đi hàng dọc từng người sờ mặt và tay rất nhanh rồi đi qua...đến nơi chỗ Thiên, Bích sờ chậm chậm lên khuôn mặt Thiên...Thiên có cảm giác thật kì lạ "có phải Bích biết là mình không?" vì Bích sờ lên khuôn mặt Thiên rất lâu từ tóc sóng mũi, đến mắt, đôi tai, bàn tay...đặc biệt Bích dùng tay chạm vào môi Thiên rất lâu...những người khác Bích không kĩ lưỡng từng chi tiết như vậy và đột nhiên Bích trả lời "đây là Thuỷ"...Thiên cảm giác như có gì đó ở Bích, đáng lẽ Bích phải biết là Thiên vì Bích từng dạy học cho Thiên trong 1 thời gian, từng đóng kịch chung dĩ nhiên phải từng va chạm tay chân và tóc....Thiên cứ luôn nhìn Bích và tự hỏi "thật ra Bích đang làm gì vậy?"
Còn nữa...